Nỗi Buồn Hoa Phượng, sáng tác của nhạc sĩ Thanh Sơn, giọng ca Thanh Tuyền.
Mời đọc thêm bài : Ve Kêu Phượng Nở Trong Thi Ca của thi sĩ Vương Ngọc Long.
Trong một bài ca dao về Trăm Hoa, có bốn câu đã diễn tả về cái duyên của Hoa Phượng và Con Ve như sau :
Ước gì nổi gió hây hây
Để cho hoa đó lòng đây thơm cùng
Hoa Phượng đỏ não đỏ nùng
Ve kêu ra rả bạn cùng với ai ...
Như vậy hình ảnh của hoa phượng và con ve đã in sâu vào tiềm thức của nhân gian trong thi ca dân tộc cổ truyền Việt Nam từ thuở nào, phải chăng từ mỗi độ hè về ... Vào một buổi sáng mai nào đó, khi bạn nhìn qua song cửa, những giọt nắng vàng hoe đang nhẩy múa trước sân nhà, như chào đón những cành hoa phượng đang lơi lả trong cơn gió nồm nam, và đâu đó râm ran tiếng ve kêu sao mà thắt ruột não nùng làm sao ... Lòng sẽ chùng xuống, một cảm giác đang thấm lặng trong da thịt, phải chăng một nỗi buồn vời vợi không tên đang xâm chiếm tâm hồn bạn ... Tại vì sao ? Mùa hè đã đến, là mùa của chia biệt, của từ giã sân trường lớp học, thầy cô bạn bè, mỗi người một phương ... Một bóng dáng dịu hiền tha thướt nào đó mà bạn không không còn thấy trên sân trường dưới hàng me một hôm nào đó .. Có thể hẹn nhau vào đầu thu tựu trường, nhưng có thể là nghìn trùng xa cách ... biền biệt chân trời góc bể mỗi người một phương ... Chính cái viễn ảnh "lo lắng" của những ngày xa cách đó ... mà bạn chắc hẳn đã một lần chia sẻ với nhau những dòng chữ thân thương, những kỷ niệm trìu mến trên những trang giấy trắng tinh khôi học trò ... mà thường gọi là Lưu Bút Ngày Xanh , để một ngày nào đó trên bước đường phiêu bạt, biết đâu bạn còn may mắn giữ một chút kỷ niệm ban đầu để mà ngậm ngùi lưu luyến, bồi hồi nhung nhớ :
Giở trang cũ lưu bút ngày xanh,
Bay xa rồi chuyện tình mong manh,
Tình hôm nao chôn vùi dĩ vãng,
Ôm thời gian nuối tiếc không thành,
Lưu bút xưa bồng bềnh chân trời tím,
Nụ hôn đầu che dấu trăng thanh,
Ta về ru giấc tim dào dạt,
Khắc tên em vào đêm mộng lành.
Lưu Bút Ngày Xanh (Việt Hải)
Cái thời xinh đẹp nhất của đời người chắc hẳn không ai phủ nhận là thời học sinh hồn nhiên của lớp học sân trường, bảng đen phấn trắng, của ngơ ngác, thẹn thùng, thương thầm nhớ trộm :
cặp ôm che ngực xuân thì
em đi hoa cỏ thầm thì trông theo
gió dài tay đỡ vòng eo
bên hai hông hở thơ trèo vào thăm
bướm chim nao nức phải lòng
trách chi mắt biếc dài thòng lưng xanh
ơi trong lòng cặp hiền lành
sách vở nằm với hương chanh, me , lài...
Nữ Sinh (Lê Hân)
Bấm vào đây để đọc tiếp:
http://www.vuonghaida.com/VAN/VeKeuPhuongNoTrongThiCa1.htm