✉ Địa chỉ: em Trần Văn Hận, Ấp Mỹ Chánh, Xã Hiệp Hưng, huyện Phụng Hiệp, Hậu Giang
◆ Thông tin gia đình:
⚪ Nhân vật: Em Trần Văn Hận – Sinh năm 2000 (15 tuổi)
⚪ Bà nội: Nguyễn Thị Bạc – 80 tuổi – Bệnh lớn tuổi
⚪ Cha: Trần Thanh Nam – 51 tuổi – Bị tâm thần
◆ Hoàn cảnh gia đình:
Lúc vừa sinh ra mới 1 tháng tuổi, mẹ của Hận đã bỏ nhà đi theo người đàn ông khác rồi cách sau không lâu, mẹ Hận cũng mất đi do bị người đàn ông kia bội bạc. Có lẽ đó cũng là nguyên do mà vì sao em mang tên Hận.
Từ lúc mẹ bỏ đi, cha của Hận – ông Trần Thanh Nam bỗng phát bệnh tâm thần cứ hay đi lang thang nói năng những từ vô nghĩa. Thỉnh thoảng ban ngày, đôi lúc ông Nam có tỉnh chút chút, lúc đó ông đi vô chân mía giúp người này người kia, ai thương thì cho 2 – 30 ngàn, còn không thì xem như đi giúp người ta công không cho vui.
Hận sống với ông bà nội từ lúc lọt lòng đến nay, cuộc sống nghèo cơm qua bữa khiến Hận đương nhiên trở thành người trụ cột hẳn hoi trong gia đình. Ban ngày thì đi học cùng bạn bè, chiều tối về Hận tranh thủ nấu cơm, giặt giũ, rồi chèo xuồng cùng nội đi bắt ốc, mò cua bán để lấy tiền đi học và lo cái ăn trong nhà. Em bắt cua ốc rất giỏi, cứ một buổi mò mẫm chèo xuồng đi là bắt được khoảng 10 – 20kg ốc và khoảng 1kg cua, đem bán cũng được khoảng 40 - 50 ngàn/ngày. Tuy nhiên, cũng có khi có ốc khi không và vì thương cháu nên bà cũng can ngăn, khuyên cháu ráng lo học hành, vì thế thường một tuần Hận chỉ đi mò cua bắt ốc vài buổi, còn đâu dành thời gian học hành.
Tháng 12/2014 vừa qua, ông nội qua đời do bị khối u não, ông mất để lại số tiền vay mượn khá lớn do chạy chữa bệnh tình của ông (25 triệu đồng), với số tiền này 2 bà cháu cũng không biết xoay sao để trả hết. Ông mất, Hận luôn lo lắng sợ bà nội cũng bỏ mình mà đi, cứ hằng đêm em lại thắp nhang cầu nguyện cho bà sống hoài với mình.
Gia đình 3 người của Hận hiện đang sống trong ngôi nhà lá đã cũ kỹ và dột nát, thấy hoàn cảnh của Hận khó khăn, nhà trường đã vận động các lớp và giáo viên lợp lại mái nhà lá, che cao su cho phần nào tránh mưa tránh nắng.
Hận mơ ước có một ngôi nhà lành lặn để bà cháu không bị dột mưa, mong bà có sức khỏe để sống lâu dài cùng cháu và mong ước có thể học đến đại học để theo đuổi nghề công an, đi bảo vệ cho đất nước và những người thân yêu.