Friday, 12 September, 2025г.
russian english deutsch french spanish portuguese czech greek georgian chinese japanese korean indonesian turkish thai uzbek

пример: покупка автомобиля в Запорожье

 

BẼ BÀNG, Disc 01, (Vũ Linh, Thanh Ngân, Linh Tâm, Diệp Lang...)

BẼ BÀNG, Disc 01, (Vũ Linh, Thanh Ngân, Linh Tâm, Diệp Lang...)У вашего броузера проблема в совместимости с HTML5
Nỗi niềm sân khấu: Và ông dường như vẫn chưa thôi khắc khoải về nghệ thuật cải lương. Thực ra khán giả và bầu sô bên Mỹ nghe ông qua định cư thì mừng lắm, có đánh tiếng mời ông biểu diễn. Nhưng ông từ chối, vì sức khỏe tuy ổn định nhưng không bảo đảm an toàn khi ông bước lên sân khấu. Nhưng ông bất ngờ hỏi tôi: “Có nên đi diễn không hả Hoàng Kim?”. Câu hỏi không chờ câu trả lời, mà thật sự chính là nỗi niềm bâng khuâng nhớ nghề của ông. Ông chưa bao giờ dám nói hai chữ “bỏ nghề”, vì đó là điều kiêng kỵ của nghệ sĩ, mà chỉ như người tạm ẩn mình chờ đợi. Chờ tới bao giờ thì chưa biết được… Nhưng ông có chút niềm vui là con trai ông đã nối tiếp con đường nghệ thuật của ông. Tết này về nước ông kịp đi xem vở kịch Kỳ án 292 do Diệp Tiên viết kịch bản và đạo diễn tại Sân khấu Phú Nhuận. Dù khiêm tốn nhưng ông vẫn nói thật là thấy con có khả năng, có hy vọng phát triển. Ông nói: “Anh chị nó rất cần nó sang phụ giúp, nhưng thôi nó mê nghề quá cứ để nó làm cho thỏa”. Nói gì thì nói, cái máu văn nghệ trong ông vẫn chảy, nếu ông thấy con mình theo được sân khấu thì chắc ông cũng đỡ nhớ nhung, khắc khoải. Vậy đi. Tuổi già còn có bao nhiêu niềm vui nữa đâu. Ông cười thanh thản: “Chuyến này đi rồi lâu lắm mới về được nghen. Con cháu bận rộn quá, mỗi lần về mỗi lần khó. Chỉ mong cải lương đừng mai một thì dù tôi ở phương trời nào cũng thấy gần gũi quê hương”. Chợt hình dung ra hình ảnh ông ngồi bên chiếc ti vi lắng nghe từng câu vọng cổ… Tiếng hát vượt trùng dương bay đến bên ông để thay cho sàn diễn một thời ông gắn bó. Thương biết bao nhiêu Hoàng Kim
Мой аккаунт